Bể Thảm Trầm Luân
hoạ thơ Nguyễn
Phan Ngọc An
Lạc bước qua đây hỡi
khách trần
Dong buồm bể thảm
vượt vô luân
Sóng thần sinh tử
vì cơm áo
Trong cõi trần ai
nợ máu thân
Dấn bước ra khơi lỡ
một thời
Lênh đênh một mảng
khóc thương đời