Rất cảm động thi sĩ Thanh Hoàng đã gửi tặng tôi bài thơ.
Cảnh rừng núi Tây Nguyên hùng vĩ, là nơi chôn nhau cắt rốn cho 100 đưá con sinh
ra cùng chung một bọc cuả Mẹ Âu Cơ. Theo trí tưởng tượng cuả những tâm hồn thi
sĩ thì những mớ nhau đó đã hoá thành đồng, nhôm, than đá v.v…thành tài nguyên
để lại, thành của hồi môn cho những đưá con nghèo Việt Nam. Tuy sự thật ông Lạc
Long Quân và bà Âu Cỏ chỉ là một câu chuyện bịa, một truyền thuyết trong tác
phẩm văn hoc mà tác giả hư cấu ra mà thôi, như nhà văn Ngô Thừa Ân bên Tàu viết
truyện Tây Du Ký vậy. Là người Việt Nam
văn minh có kiến thức ta không nên quá tin vào câu chuyện tổ tiên ta thần thánh
quái gở như vậy. Con người là linh thể của tạo hóa và Thiên Chúa, chứ đâu có
phải là yêu quái một người đàn bà sinh ra cái bọc có 100 quả trứng như trứng gà
trứng vịt vậy để gọi nhau là đồng bào ?
Truyện này có trong tác phẩm văn học Lĩnh Nam Chích Quaí ? Do một danh
sĩ đời nhà Trần là ông Trần Thế Pháp soạn ra. Ta hãy tin tổ tiên ta theo lịch
sử đáng tin cậy khởi đầu là ông An Dương Vương xây thành Cổ Loa, sau là Triệu
Đà ...Ngày nay người cộng sản lợi dụng chữ đồng bào khúc ruột ngàn dặm để moi
tiền người Việt tỵ nạn.

Tôi Lu Hà, trong các sáng tác của tôi chỉ có một bút danh duy nhất bất di bất dịch là Lu Hà. Khi viết tay, đánh máy hoặc in ấn đều rõ ràng Lu truớc Hà sau. Thiết tưởng cũng chẳng cần biết tên họ thật của tôi trong giấy khai sinh làm gì? Chỉ vài bức ảnh của tôi đăng rải rác trên mạng Internet cũng đủ cho mọi người biết rõ Lu Hà là ai? Thơ văn của tôi phần lớn đều ghi rõ ràng ngày tháng năm sáng tác. ( noiniemcoquoc.blogspot.com )
Thứ Năm, 2 tháng 5, 2019
Nhớ Lại Những Vần Thơ Đầu Tay
Vào những năm 2006, 2007 khi tôi chưa biết cách lập
facebook và viết blog, tôi hay lang thang trên mạng đọc thơ của thiên ha. Vô
tình tôi vào trang web của anh Trần Trung Đạo để đọc văn thơ. Làm thơ cũng là một
thú vui để trẻ hóa tâm hồn, có lẽ sẽ làm cho ta bớt đi những nếp nhăn trên mặt,
mỉm cười nhiều hơn nhăn nhó. Lu Hà tôi muốn mình luôn trẻ trung yêu đời, Lu Hà
không phải anh hàng thịt, trái tim thơ không thể sẻ làm đôi. Nghe nói còn tệ nạn
nực cười làm thơ thôi phải xin giấy phép, làm thơ trong khuân khổ pháp luật, chỉ
được phép ca ngợi, thơ không được rên rỉ khóc lóc yêu thương.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)