Thứ Ba, 8 tháng 10, 2019

Tôi Đã Trưởng Thành (5)


Truyện dài của Lu Hà phần 5

Ở ngầm K, hang đá sâu vài tháng thì tôi được chuyển về trung đội lưu động, lính tráng được trang bị ngoài súng đạn còn có cuốc bàn, cuốc chim, sà beng, kíp nổ, dây cháy chậm, thuốc nổ TNT... Chúng tôi đóng quân trong một ngôi chùa bỏ hoang, có hai lính chuyên trách về điện đài đánh rơ móc tặc tè tặc tè.

Buổi sáng hôm ấy anh Ngụ trung đội trưởng phân công các tiểu đội đi các ngả đường cần tu bổ, riêng tôi lại được giao nhiệm vụ đi làm công tác kinh tế. Vì anh Ngụ biết tôi nói tiếng lào khá lưu loát, dù có kiếm khắp các tiểu đoàn và cả trung đoàn cũng không bói đâu ra thằng lính nào có khả năng nói được tiếng Lào như tôi. Trừ đám chuyên gia dân vận có đào tạo bài bản hẳn hoi ở ngoài Bắc còn nói và viết được chữ lào, một loại chữ theo tôi là tượng hình hệ giun dế, nét chữ loằng ngoằng. Chính vì thế chính phủ Pháp rất vất vất vả khi đặt tên các tỉnh, huyện, tên gọi thành phố của Lào. Thời xa xưa đại vương quốc Lan Xang gồm 3 tiểu vương quốc: Luang Phrabang, Viêng Chăn và Champasak. Tôi ngày đó làm lính công binh, trung đoàn đóng ở tỉnh Salavan.

Tôi Đã Trưởng Thành (4)


Truyện dài của Lu Hà phần 4

Nước Lào có nguồn gốc từ vương quốc Lan Xang, người Việt quen gọi là triệu voi hay vạn tượng. Cái tên Lào là từ chữ Ai Lao mà ra. Lào là một nước trung lập, có biên giới sát với Việt Nam về phía đông, còn phía bắc sát Trung Quốc là hai quốc gia cộng sản tiểu bá và đại bá. Không như Thái Lan có liên minh quân sự với Hoa Kỳ. Bộ chính trị đảng cộng sản Việt Nam đã khôn khéo lợi dụng bản tính nhu nhược của Lào mà o ép khống chế họ. Nên mới có con đường mòn Hồ Chí Minh. Đoàn 559 và cả trung đoàn công binh thủ đô đã có mưu đồ toan tính sẽ mở thành đại lộ Hồ Chí Minh, cho xây dựng cầu cống, đổ đá và nhựa để lát đường. Con đường có từ bao giờ tôi không cần biết, cuối năm 1971 đã là môt con đường đất khá rộng có đoạn đủ chỗ cho hai làn xe xuôi chiều và ngược chiều song song với nhau đi lại.

Tôi Đã Trưởng Thành (3)


Truyện dài của Lu Hà phần 3

Sau ba tháng tập tành chúng tôi được bắn đạn thật, tôi bắn 3 viên thì 1 phát trúng bia vòng 10 và 2 phát trúng bia vòng 9. Sau đó đánh bộc phá nằm sát ụ đất giả làm lỗ châu mai, hay hầm ngầm quân địch, tay tôi run lên cầm cập rút dây nụ xòe bộc phá nhét vội vào cái lỗ đất. Trước khi rút dây, trung đội trưởng Huệ bảo làm gì mà run lên cầy sấy thế? Bộc phá nổ tôi nằm lăn ra mấy vòng theo đúng thao tác đã được học. Sau đó tập mang vác nặng, trước cửa đại đội đã có sẵn một đống gạch, lính tráng xếp vào ba lô cho đủ 20 kg, tăng dần từng ngày khi nào đạt được 30 kg thì thôi.

Tôi Đã Trưởng Thành (2)


Truyện dài của Lu Hà phần 2

Cuối năm học lớp 9 một thằng bạn thân của tôi đi bộ đội, nó là lính kiểng gác  cổng sân bay, tôi cũng vừa học xong lớp 9 và nghỉ hè, tôi tranh thủ chơi bời lêu lổng, cố gắng luyện tập võ nghệ theo một tay đàn anh ở phố Khâm Thiên để các miếng võ hiểm móc xương sườn, bẻ quai hàm, các bộ gấu, con khỉ chầu mặt trời, tập các thế trung bình tấn quyết tìm lại thằng du thủ du thực đã đánh tôi, tìm lại thằng Dương thằng Công và cả thằng Trình đù nữa để báo thù.

CHƯƠNG III. Tôi Đã Trưởng Thành (1)


Truyện dài của Lu Hà phần 1

Buổi sáng hôm ấy, tiếng trống trường vang dội, tôi mặc một cái quần nâu thắt dải dút và đi đôi dép cao xu từ Quảng Bình gửi ra, bố tôi lúc đó đang chỉ huy một đơn vị pháo binh độc lập, nhờ một chú bộ đội khéo tay, cắt ra từ một cái lốp xe ô tô, lại nhờ một chú bộ đội khác nghỉ phép tạt qua nhà mang cho.
Tôi đứng xếp hàng để vào lớp 9 B, cô giáo Kim làm chủ nhiệm, cô dạy về môn hóa. Tôi đứng sau hai bạn gái, thấy mặc áo phin nõn màu xanh lơ, cái cóc sê hằn lên bầu vú nhỏ bằng của ổi, quả cam mà lòng tôi cảm thấy xốn xang rạo rực. Con gái Hà Nội có khác hơn hẳn gái quê mình, phèn chua nước mặn đen như củ ấu.

Tổng Thống Chirac


Đơn Xin Tỵ Nn Bài Trừ Do Thái

Thưa ngài Tổng thống Pháp Chirac!
Thay mặt gia đình, tôi làm đơn này xin được tỵ nan để bảo vệ và an toàn cho cả gia đình.
Tôi tên là Lu Hà sinh ra. 01.12.1953 tại Hà Nội

Tôi kết hôn với một phụ nữ Đức tên là Sahra sinh quán tại Pirna Dresden Đông Đức. Chúng tôi có 5 đứa con với nhau.
Tôi khẳng định: Chúng ta không có sự an toàn cho tính mạng và sức khỏe trong hiện tại Tuy nhiên với Lautgesetz một gia đình người Đức. Tôi đã nhập tịch Đức từ năm 1993. Chúng tôi chỉ là những công dân bình thường, chúng tôi không phải là tội phạm hay chống đối xã hội. Nhưng chúng ta thường phải sống sợ hãi, lo lắng trên đất Đức. Đó là về cảm giác tội lỗi cũ của Stasi (Tình báo An ninh Nhà nước) trong DDR trước đây với chúng tôi.

Tòa Án Schönau


 27.03.1995

Đơn xin đòi quyền pháp lý
Vì những sự cố ở CHDC Đức cũ (tiểu bang Sachsen)

Lý do: Không được quyền giáo dục nuôi dạy con cái, cụ thể 2 con trai, vì luật pháp vô lý bị lạm dụng kiểu luật rừng, vì chồng tôi là người nước ngoài, và chúng tôi chưa kết hôn vào thời điểm cả hai sinh ra 2 đứa con, chúng tôi bị tước quyền làm cha mẹ, không có lệnh của tòa án tại cộng hòa dân chủ Đức .

Tòa Án Nhân Dân Quận Pirna


Pirna 20.7.1965

Tôi nhận được tài liệu này từ Ủy viên Liên bang về các tài liệu của mât vụ an ninh Nhà nước của Cộng hòa Dân chủ Đức cũ. Vụ án này xét xử người cha vợ bất hạnh về tội vượt biên qua hàng rào biên giới từ đông Đức sang tây Đức

Thư Gửi ông B


Cơ quan Thanh thiếu niên Quận L-H

Kính gửi ông B,

Tôi có thể hỏi ông một cách lịch sự, ông bao nhiêu tuổi?
Thư  và đơn của ông gửi tòa án quận L-H / Vormunschaftsgricht tôi đã nhận được. Ông viết loạn xị không có lý do nội dung cụ thể, mọi thứ đều lộn xộn và có những thông tin sai lệch.

Thư Gửi Nhà Nước BRD


Kính thưa bà Chủ tịch quốc hội Liên bang
Kính thưa ông Tổng thống Liên bang
Rất vinh dự tới ngài Thủ tướng

Thay mặt gia đình tôi, đầu tiên là người chồng và người cha của vợ con tôi. Tôi viết thư tới các ông bà nguyên thủ quốc gia. Tôi là một công dân Việt Nam và  nhập quốc tịch Đức từ năm 1993. Vợ tôi là một công dân Đức và là người gốc cha Niedersachsen sinh ở Sachen. Chúng tôi đã kết hôn và cùng nhau có 5 đứa con 13, 12, 10, 3 và 1 tuổi. Tôi sống ở Đức trong 21 năm qua.
Tôi cảm thấy tôi chỉ là công dân không mong muốn ở Đức. Đức thuộc về người Đức và chúng tôi muốn rời khỏi Đức. Chúng tôi cần sự giúp đỡ từ Cộng đồng nhân loại quốc tế. Chúng tôi muốn là công dân tự do của trái đất. Khi chúng tôi chết đi, chúng tôi thuộc về bụi và cát từ trái đất này.

Tôi Đã Hiểu Chuyện (9)


Truyện dài của Lu Hà phần 9

Tuy phải xa ông bà, thím H và các em cùng các bá các dì, anh chị em bên ngoại tôi rất buồn, nhưng tôi thấy về Hà Nội vẫn an toàn hơn. Thằng Uy tức thằng cu giò nó còn rất hận tôi, luôn luôn nuôi chí phục thù theo kiểu Tàu, quân tử trả thù 10 năm cũng chưa muộn. Sự thật tôi có gây thù chuốc oán gì với nó cho cam? Nó đâu đáng mặt quân tử, mà chỉ là loại tiểu nhân nhớ dai, thù vặt.

Tôi Đã Hiểu Chuyện (8)


Truyện dài của Lu Hà phần 8

Thế là tôi sẽ phải dời xa quê hương để về Hà Nội. Tôi rất nhớ ông bà, thím H tôi và các em. Thím tôi là một người phụ nữ nông thôn kiểu mẫu, tôi chưa hề thấy thím tôi và bà nội tôi cãi cọ nhau bao giờ, thím chăm chỉ làm ruộng, là đội trưởng sản xuất. Tối đến căn nhà của ông bà tôi là nơi bà con xã viên tới họp để bình công điểm. Thằng em thứ nhất sinh ra, ông tôi đặt tên chữ cho nó gọi là Dụ, rồi thứ hai là Dị, vì ông giỏi chữ nho, nên ý nghĩa của chữ nho làm sao mà biết được? Bà tôi cười dụ, dị, dù, dì …Thấy tên gọi quái đản nên thím hỏi ý kiến tôi, vì thấy tôi cũng hay chữ nghĩa. Tôi đọc truyện biết Việt Nam vùng miền trung có đèo Hải Vân, ngày xưa thuộc hai châu Ô, Rí của vương quốc Champa còn gọi là Chiêm Thành. Vua Chế Mân cắt cho nhà Trần làm của hồi môn để được cưới công chúa Huyền Trân. Cái tên này hay, vậy gọi nó là thằng Hải thím ạ. Cả đứa em thứ hai của cô tôi, cũng được tôi đặt tên cho gọi là thằng H, đứa em gái đặt tên là con V, hình như hồi đó tôi còn đi khai báo làm giấy khai sinh cho nó, khi cô tôi đang làm việc ở nhà máy gỗ Hà Nội.

Tôi Đã Hiểu Chuyện (7)


Truyện dài của Lu Hà phần 7

Phải nói dân Việt mình hiếu học thật, học để làm gì? Học để ra làm quan, để thoát cảnh nghèo khó ở nông thôn, thoát cảnh xúc đất be bờ đào mương xẻ máng. Nhưng cái học đó bây giờ đâu còn ý nghĩa giá trị gì nữa. Cái tiêu chuẩn số 1 để tuyển chọn hệ thống quan lại, cán bộ lại chính là thành phần lý lịch. Nền móng văn hóa Khổng Tử vẫn còn tiêm nhiễm nặng vào đầu óc dân ta không thể nào tẩy rửa được về cái gọi là rùi mài kinh sử, tu thân, tề gia, trị quốc bình thiên hạ, thật là buồn cười lố bịch. Ngày đó hết lớp 7 thi tốt nghiệp, nếu đỗ thì thi tiếp lên cấp 3, hay đi học sư phạm theo hệ 7+2 để ra làm thày giáo cô giáo. Số tuyển chọn lọt được vào cấp ba là ưu tú, số còn lại dưới ưu tú lại đi theo ngành sư phạm để rồi lại ra làm nghề dạy học. Thày giáo đáng lý phải giỏi thì người ta lại không coi trọng. Vào học cấp 3 để làm gì? Sau khi hết lớp 10  sẽ thi vào đại học. Học đại học để ra làm bác sĩ kỹ sư để có lương bổng đãi ngộ cao. May mắn còn ra làm quan, làm cán sự, trưởng phòng, thứ trưởng, bộ trưởng vân vân…Nhưng vẫn chưa chắc nếu thành phần lý lịch xấu mà người ta cho là xấu, hay không phải là đảng viên. Lắm chuyện rối rắm nhiêu khê phiền phức nhưng người ta vẫn lao vào mới lạ, lao vào như con thiêu thân, như cơn nghiện danh vọng bằng cấp vậy.

Tôi Đã Hiểu Chuyện (6)


Truyện dài của Lu Hà phần 6

Cứ đến kỳ đi mua gạo, là ngày đó đối với tôi vui như trẩy hội. Tôi huýt sáo vang như con chim sáo nhảy trên đường vàng. Tôi được cấp cuốn sổ gạo, và cô tôi dẫn tôi cùng đi mua gạo, cô tôi gánh gạo còn tôi chỉ đi theo làm vệ sĩ tí hon để bảo vệ cái sổ gạo. Ngày đó sổ gạo chỉ được cấp cho cán bộ công nhân viên chức, vì tôi có hộ khẩu ở Hà Nội nên được đong gạo nhà nước. Thày giáo I là hiệu trưởng của trường cấp 2 Minh Tân, vì thày có bệnh đau dạ dày kinh niên nên đáng lý phải mua ngô ăn độn thì thày được nhà nước ưu ái bán cho mấy cân bột mỳ, hình như tiêu chuẩn của thày mỗi tháng là 15 kg kể cả mua độn thêm, chứ không được cả 15 kg gạo trắng. Ví dụ 15 kg thì được mua 10 kg gạo, còn 5 kg ngô, nhưng thày được mua 5 kg bột mỳ, còn tiêu của tôi 13 kg thì được mua 10 kg gạo và 3 kg bột mỳ, vì còn là trẻ em, dạ dầy yếu không thể ăn ngô hay hạt bo bo gì đó. Cái sổ gạo ngày đó quý lắm, nên có câu làm gì mà ngẩn ngơ thẫn thờ như mất sổ gạo.

Tôi Đã Hiểu Chuyện (5)


Truyện dài của Lu Hà Phần 5

Lên cấp 3 bắt đầu vào lớp 8 tôi học rất nhẹ nhàng kết quả các bộ môn rất cao, tôi say sưa giải toán, không bài toán nào trong sách giáo khoa mà tôi không tìm ra đáp số, bài văn nào thày giáo cũng giữ lại làm mẫu, lý hóa cũng rất tốt. Trong khi đó ngày xưa vào vỡ lòng và lớp 1 thuộc diện học sinh kém gần như đội sổ, lớp 2 và lớp 3 chỉ là loại trung bình thường xuyên không thuộc bài nhưng tôi lại ham đọc truyện, lớp 4 và lớp 5 tôi đã nghiền xong 3 tập Thủy Hử, 8 tập Tây Du Ký và 12 tập Tam Quốc Diễn Nghĩa. Tôi kể với bố tôi: Bố ơi ba anh em chúng con là Lưu- Quan-Trương. Bố tôi rất thích thú chỉ cười hề hề

Tôi Đã Hiểu Chuyện (4)


Truyện dài của Lu Hà phần 4

Ở làng  tôi chỉ có thằng Tiến là bạn thân, hàng ngày nó bon bon cái xe đạp thiếu nhi Liên Xô đi đi về về cùng với tôi tới tận trường cấp 3 Đông Phú cách làng tôi ở khoảng 10 cây số. Nó cũng đã học cùng lớp với tôi năm lớp 7 ở trường cấp 2 xã Minh Tân. Nghe nói năm lớp 5 hay lớp 6 nó học giỏi lắm nên được ưu tiên mua một cái xe đạp thiếu nhi Liên Xô.

Tôi Đã Hiểu Chuyện (3)


Truyện dài của Lu Hà phần 3

Tôi rất thích bơi lội, có lẽ tôi sinh vào năm Nhâm Thìn gọi là rồng, giống rồng ưa nước. Nên bất kể sông ngòi hồ ao đầm truông tôi đều thích cả, tôi thích lặn dưới đáy sâu tuy không bằng Yết Kiêu Dã Tượng, gia tướng của Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn. Nhưng mùa nước cạn tôi và thằng Quỳnh có thể bơi vượt qua sông Thao sang bờ bên kia bới trộm khoai, bẻ mía, ngô bắp của người ta, rồi ị một đống mới bơi về. Tôi nhớ năm đó tôi khoảng 12 hay 13 tuổi, tôi bơi lội có thể nói vào loại giỏi sức lực dẻo dai.

Tôi Đã Hiểu Chuyện (2)


Truyện dài của Lu Hà phần 2

Tôi rất mê trồng hoa, nhất là hoa mười giờ, trồng khắp mô đất gianh giới giữa nhà tôi và nhà ông G. Ông G tôi gọi là ông trẻ, ông là vai em, con chú con bác với ông nội tôi. Ông bà G rất đông con, các cô các chú bên nhà dù lớn hơn hay ít tuổi hơn tôi, đúng phép tắc ra tôi đều phải gọi là cô chú và xưng cháu, nhưng mấy người ít tuổi tôi chỉ gọi tên trống không coi như bạn bè. Không hiểu các cụ tiền bối từ lúc nào đã chia phần đất cho hai anh, mỗi người một nửa khá công bằng, nhà nào cũng có vườn trải rộng ra song song đối diện nhau, có hàng rào nứa che chắn.

CHƯƠNG II. Tôi Đã Hiểu Chuyện (1)


Truyện dài của Lu Hà phần 1

Thiết tưởng cũng nên vài nét về ông bà nội của tôi. Bà tôi dáng người dong dỏng cao, thời con gái có thể xếp vào loại chân dài, dáng vẻ phúc hậu, có trí nhớ rất dai và hay kể chuyện, bà hay bảo tôi nhổ tóc sâu và khi bà chải tóc ra mớ tóc rối nào thì bà cuộn lại nhét vào cái hốc gỗ sát ván bên trái bếp, bà thường cho tôi tiền thưởng để mua kẹo, thường là 5 xu một công. Số tóc sâu, tóc rối tôi thường gom của bà, của mẹ hay của cô, tôi đều giữ lại một mình tôi hưởng hết, mỗi khi có ông có bà hàng kẹo kéo đi ngang qua rao lông gà lông vịt tóc rối đổi lấy kẹo đi. Tôi lại hớn hở mang ra cả đống ra đổi lấy kẹo. Họ thu gom những thứ của nợ ấy làm gì tôi cũng chẳng cần biết, miễn có kẹo kéo ăn là được rồi. Sau này lớn lên tôi biết lông gà lông vịt để nhồi vào làm gối, nhưng mớ tóc rối nham nhở đen trắng lẫn lộn để làm gì thì đến bây giờ đã là một lão phu rồi mà tôi cũng chẳng biết. Không lẽ lại làm gối, làm gấu bông búp bê…? Dành cho một ngành công nghiệp, hay thủ công chế biến nào tôi cũng đành chịu không thể nào hiểu nổi.

Thư Gửi Hiệp Hội Cộng Đồng Do Thái Tại Pháp


Tây Đức 23.11.1997
Vợ Chồng Văn Sĩ Lu Hà

Kính gửi ông Chủ tịch hiệp hội cộng đồng Do Thái tại Pháp

Tôi có một mối quan tâm cá nhân xin được trình bày với ông. Xin ông và cộng đồng hãy giúp chúng tôi để được hỗ trợ, để được cùng chia sẻ an ủi  động viên, để tìm lại danh tính thực sự của tôi. Giúp tôi tìm lại nguồn cội, gốc gác tổ tiên, tiểu sử của tôi có những khoảng trống bí ẩn.

Thư Gửi Cộng Hòa Liên Bang Đức


Chúng tôi nộp đơn: xin từ bỏ quốc tịch Đức

Đối với các thành viên gia đình sau đây:
1. A. Sahra sinh vào ngày 30.6.1966 tại Pirna
2. A. Lu Hà sinh vào ngày 1.12.1953 tại Hà Nội Việt Nam
3. A. Roberto. 18.7.1984 tại Schlema
4. A. Henrry sinh vào ngày 14.10.1984 tại Berlin
5. A. Susanne25.3.1987 tại Pirna
6. A. Lisa. 15.9. 1994 tại Freiburg
7. A. Helmut 9.5.1997 tại Freiburg

Quyền Được Chăm Sóc Sức Khỏe Và Cuộc Sống

Sở Y tế - phòng VI
Quận L-H

Kính thưa các ông và các bà,

Kính thưa quý vị và các bạn,
Lý do: Sức khỏe & Cuộc sống phù hợp với tất cả các thành viên trong gia đình của chúng tôi

Chúng tôi nghi ngờ mối đe dọa đến tính mạng và sức khỏe thông qua hành động,  ý thức hệ ghê tởm của chủ nghĩa bài Do Thái chống lại người Do Thái và người gốc Việt Nam. Ứng dụng chính thức để bảo vệ gia đình tôi trong trường hợp điều trị với bác sĩ gia đình, bác sĩ nhi khoa hoặc bác sĩ chuyên khoa cũng như điều trị nội trú.

Kiện Về Xúc Phạm Danh Dự Cá Nhân


Văn phòng Thanh niên huyện L-H
Ông B

Thư  kiện của ông B ngày 18.12.1997
Đe dọa tôi văn sĩ Lu Hà vì tội hình sự xúc phạm cá nhân ông B và bà thẩm phán tòa án Giám Hộ

Kính gửi ông B
Kính thưa quý vị và các bạn,

Đơn Xin Tị Nạn Tại Hoa Kỳ


Gửi đến Hoa Kỳ Botschaft ở Bad Godesberg
53173 Bonn


Kính thưa quý vị, các nhà chức trách hợp chủng quốc Hoa Kỳ

Chúng tôi viết đơn xin tị nạn ở Mỹ, chống lại GDR trước đây, hôm nay là
Cộng hòa Liên bang Đức

Chúng tôi xin được kể sơ qua về hoàn cảnh gia đình và những lý do xin tị nạn tại quý quốc. Một đất nước tự do dân chủ, tôn trọng nhân quyền và pháp quyền cho những thành viên gia đình của chúng tôi, và của người cha quá cố của chúng tôi

Đơn Kiện Quận Pirna Tỉnh Dresden


W-R ngày 11.12.1997

Kính thưa các ông và các bà,

Thay mặt cho cả gia đình gồm 3 thế hệ, nhân danh linh hồn oan khuất và tưởng nhớ thầm lặng về các thành viên gia đình họ mạc ông bà cô dì chú bác đã mất. Chúng tôi yêu cầu các cơ quan pháp lý hỗ trợ để tìm ra các tổ chức tội phạm, lạm dụng chức vụ liên quan đến KGB Nga, cựu quan chức SED cao cấp trước đây, tội ác của các nhà xã hội chủ nghĩa.

Tuổi Âú Thơ (7)


Truyện dài của Lu Hà phần 7

Những ngày ở trại trẻ Phú Xuyên Hà Tây đối với tôi là một địa ngục trần gian đày đọa trẻ con chứ có hay ho gì? Bố tôi là một sĩ quan quân đội, là thủ trưởng của một đơn vị hàng ngày có lính tráng cung phụng hầu hạ nịnh bợ làm sao mà bố tôi có thể thấu hiểu hết nỗi khổ của anh em tôi? Bố tôi còn cho tôi chỉ là đứa trẻ cứng đầu cứng cổ không biết nghe lời dạy bảo, bố tôi không coi trọng những suy tư lập luận trẻ thơ của tôi ra gì. Bố cứ ở đâu có đảng thì mọi sự tốt lành cả. Đảng nào đủ sức và có thời gian để quan tâm đến các cháu nhỏ của một công ty vệ sinh, chuyên làm các việc lao công đổ thùng, khuân rác? Anh em chúng tôi đúng ra phải đi theo tiêu chuẩn con cái cán bộ trung cấp và cao cấp bên quân đội, sao lại lạc vào trại trẻ Phú Xuyên?

Tuổi Âú Thơ (6)


Truyện dài của Lu Hà phần 6

Tôi biết bố tôi là một người cộng sản mẫn cán rất trung thành với chủ nghĩa Mác Lê, Mao Trạch Đông, bố tôi từng sang Tàu học, nhưng con đường binh nghiệp của bố tôi vẫn cứ lao đao lận đận, bạn bè cùng cấp hay thuộc cấp thời vệ quốc đoàn đều là cán bộ cao cấp hay tướng lãnh cả nhưng bố tôi cứ cậm cạch mãi là cán bộ trung cấp. Từng là chủ nhiệm chính trị trung đoàn, lúc nào bố tôi cũng lý luận: Vật chất có trước, ý thức có sau, tồn tại xã hội quyết định ý thức tư tưởng con người. Nói thật lòng với số kiến thức triết học chính trị của bố tôi mà so sánh với tôi bây giờ còn kém xa lắm. Tôi chẳng phải là cán bộ cán bẹt chi hết, giáo sư, tiến sĩ, cử nhân chi hết chỉ là một người công nhân lao động bình thường và nay đã nghỉ hưu trí. Gía như bố tôi sinh ra ở miền Nam theo quân đội ông Diệm ông Thiệu thì con đường binh nghiệp của bố tôi chắc sẽ sán lạn hơn. Bố tôi thật là khổ sở điêu đứng cứ mỗi kỳ xét duyệt đề bạt thăng chức thăng quân hàm thì bị cấp trên hãm lại vì có hơi hám thành phần địa chủ, tuy sau cải cách có giảm xuống là thành phần trung nông. Cứ phải là bần nông cốt cán, khố rách áo ôm, ăn mày ăn xin, làm mõ làm thằng ở người ta mới ưu ái nâng đỡ trọng dụng.

Tuổi Ấu Thơ (5)


Truyện dài của Lu Hà phần 5

Truyện tôi mới 6 tuổi cháu đích tôn ông Đồ nổi tiếng hay chữ nhất làng, nền nếp giáo huấn theo đạo Khổng Mạnh lúc nào cũng nhân nghĩa lễ trí tín, công dung ngôn hạnh lại đánh một đứa trẻ lớn gấp đôi gãy chân loan tin khắp làng và các vùng lân cận. Một đồn mười, mười đồn trăm, trăm đồn nghìn. Ại cũng bảo tôi ngỗ nghịch được ông bà nuông chiều quá mức nên hỗn láo khó dạy bảo.

Tuổi Âú Thơ (4)


Truyện dài của Lu Hà phần 4

Một ngày bỗng cả nhà tôi nhộn nhịp vui vẻ hẳn lên vì có một chú người nhỏ con, nói giọng Quảng Nam đặc sệt, tiếng chú líu lo như chim hót, tôi nghe thấy là lạ tai, và tôi tỏ ra thích thú lắm. Cùng đi có một ông hình như là cán bộ cán bẹt gì đó là cấp trên hay người trong chi ủy đảng ủy về để kiểm tra thành phần của cô tôi, có phải loại xỏ giầy nhầm theo Tây đánh ta hay theo ta đánh Tàu không? Hay theo cả Tây lẫn Tàu đánh ta không? Như té ra cô tôi được xếp vào thành phần cơ bản vì có bố là đảng viên và cả hai anh trai đều là bộ đội chính quy. Vậy giàn lãnh đạo đảng bộ nhà máy gỗ Hà Nội ưng ý sát ván và chuẩn y cho phép cô tôi được lấy chú Lan. Một vài tháng sau thấy cả bố tôi và chú Thỉnh từ trường sĩ quan lục quân về, chú Thỉnh cũng đã mới tốt nghiệp sĩ quan. Ngày tôi ở trường sĩ quan Sơn Tây thấy một chú trắng trẻo đẹp trai dáng người thư sinh mới đi tập về vác một lá cờ nhỏ đi qua khu nhà bố tôi ở, chú cười và bế tôi lên. Tôi vẫn chưa biết chú là em trai ruột của bố tôi.

Tuổi Ấu Thơ (3)


Truyện dài của Lu Hà phần 3

Sau khi đưa tôi trở lại quê giao con trai cho ông bà và mẹ tôi, bố tôi trở lại đơn vị, còn mẹ tôi cũng sinh ra em bé. Bà nội tôi cũng trở nên thuận hòa với con dâu, vì mẹ tôi đã có công sinh ra hai đứa con trai cho dòng họ Nguyễn.

Ông tôi lại mua một căn nhà tranh cho ba mẹ con sinh sống, mẹ tôi cũng muốn đón cả bà ngoại về ở, nhưng bà không chịu chỉ muốn ở lại căn nhà của ông Lý với dì S là con gái út và dì cũng đã lấy chồng, chú dì ở lại căn nhà đó để phụng dưỡng bà ngoại. Tôi rất vui vì đã có em bé, tôi cõng em đi chơi, nó nghịch ngợm nhún nhảy trên lưng làm tôi mất thăng bằng tuột tay thằng em lăn tròng trọc xuống vệ ao. May quá lúc đó lại có chú N cháu gọi ông tôi là bác ruột, lao tới kịp đón thằng nhỏ, tôi sợ hết hồn cầu xin chú đừng mách gì với mẹ tôi. Ông tôi là người rất nhân từ, chú N, cô T là con của người em ruột quá cố. Cô chú mất cả cha lẫn mẹ bởi nạn đói năm 1945 nên ông tôi đã cưu mang cả  hai cháu. Căn nhà tranh chia làm hai một nửa là của ba mẹ con tôi, nứa kia là để cho cô T chú N ở. Vì mẹ tôi là con dâu nên còn được thêm mảnh vườn để trồng mia và nuôi lợn. Sau đó căn nhà vườn tượt lại giao cả cho chị em cô T, chú N. Bố tôi thấy công việc đồng áng vất vả, không hợp với mẹ tôi, nên bố đưa mẹ tôi và thằng em về Hà Nội sinh sống, dần dần mẹ tôi xin vào làm công nhân ở nhà máy gỗ Hà Nội. Ông bà vì tuổi già muốn có tôi ở bên cạnh để cho đỡ hiu quạnh, nên nài nỉ xin bố mẹ tôi để thằng Hà ở lại.

Tuổi Ấu Thơ (2)


Truyện dài của Lu Hà phần 2

Thế là hai mẹ con tôi về ở với ông bà nội, căn nhà gỗ 5 gian rộng thênh thang, nhà ngang rất dài hơn cả căn lớn, cả ngôi nhà theo hình chữ T, căn lớn mé tường phía nam là cái giường gỗ của bà nội tôi, mé tường phía bắc là cái giường của ông tôi, gữa nhà là bàn thờ tổ tiên hướng về phía đông, mẹ con tôi được thu xếp cho ở nhà ngang. Tôi nhớ lúc đó có phong trào tổ đổi công, mẹ tôi người nhỏ sức vóc yếu ớt lại là con gái ông Lý Trưởng trong làng, từ nhỏ được nuông chiều không phải lao động làm việc vất vả, nhưng khi về làm dâu nhà họ Nguyễn thì cả một vấn đề nan giải. Bởi vì thời phong kiến, ông Lý tức ông ngoại tôi muốn kén một chàng rể con nhà gia giáo có học vấn để thay ông chức lý trưởng trong làng. Bố tôi là một chàng trai tướng mạo uy nghi  là con trai cả của cụ đồ lại vừa mới đậu xong sơ học yếu lược về chữ quốc ngữ, chữ nho cũng được học đôi chút. Mẹ tôi cũng háo hức muốn được làm bà Lý nên mới thuận lấy bố tôi. Nhưng thời thế đổi thay, bố tôi lại theo lời khuyên của ông nội tôi mà đi làm lính vệ quốc đoàn sau này còn có tên gọi là bộ đội.

Đời Một Thi Nhân - CHƯƠNG I. Tuổi Âú Thơ (1)


Truyện dài của Lu Hà phần 1

Tôi sinh vào giờ tý, năm nhâm thìn, một đêm mưa gió trời giông chớp giật, mưa gió bão tố nổi lên đùng đùng, tiếng khóc oa oa như xé tan bầu không khí tĩnh lặng thấp thỏm chờ đợi của cả gia đình, ông bà nội ngoại, cô gì chú bác.

Tôi là cháu trưởng của cả một giòng họ lớn, là kẻ sau này để ôm chân bàn thờ ông bà ông vải. Ông nội tôi mừng lắm, từ nay có cháu đích tôn, là cửu ngũ chí tôn, lại mang tuổi rồng. Cái khoảng giờ khắc thật là độc đáo giữa đêm 30 rạng ngày mồng 1. Ông tôi cười ha hả bảo rằng: Thằng này trông tướng mạo phương phi, anh tiết phát ra ngoài, mắt sáng như hai vì sao, nhân trung trường, đã giàu thì giàu nứt đố đổ vách, đã nghèo thì nghèo rớt mồng tơi, đã sáng thì sáng như trăng rằm mà đã tối thì tối đen như hũ mực. Học một hiểu mười, tinh thông sách vở kim cổ đông tây, đã dốt thì dốt đặc cán mai, ù ù cặc cặc chả biết quái gì.

Thư Gửi Bác Sĩ B.K


Kính thưa bác sĩ, tôi rất vui khi được bác sĩ gia đình của chúng tôi đã gửi con gái tôi tới ông, để ông tiếp tục điều trị. Vì phòng mạch của ông ở ngay thị trấn, có thể đi bộ từ nhà đến chỗ ông thật là tuyệt vời, tiết kiệm thời gian và xăng nhớt nếu phải dùng ô tô.

Thưa ông bệnh của con gái tôi mà người Việt Nam chúng tôi gọi là bệnh trầm cảm, một dạng tâm bệnh, bệnh về tâm hồn và trí não thì người bác sĩ ngoài việc đo mạch, thử máu ra còn phải hiểu bệnh nhân nghĩ gì lo gì buồn gì khổ gì? Những cái này không phải dễ dàng mà biết được, nếu hỏi chuyện trực tiếp bệnh nhân, thì chỉ toàn nghe những lời dối trá bịa đặt theo trí tưởng tượng hoang đường. Bác sĩ phải làm việc với thân nhân của gia đình. Tôi rất hiểu con gái tôi, tôi nuôi nấng cưng chiều nó từ bé, tôi chạy đôn chạy tháo đưa nó đi bệnh viện mắt, để chữa bệnh lác cho nó. Tôi biết nó bị di truyền căn bệnh hen xuyễn của tôi, cả cuộc đời nó phải chiến đấu với căn bệnh khó thở này, tôi cho nó đi học nhạc, học đàn ghi ta. Nó mang một nửa trí thông minh của tôi và một nửa những cảm xúc yếu đuối của mẹ nó.

Lương Y Kiêm Từ Mẫu


(Thư cầu cứu của một người cha, chuyển dịch từ tiếng Đức sang tiếng Việt)

Kính gửi ông bác sĩ med. S.B. Bác sĩ của gia đình tôi
Tôi đang viết thư này tới ông và nhóm y tế của ông. Tôi cần lời khuyên của ông. Tôi là ông Lu Hà

Gia đình tôi đến từ Đông Đức có 3 người con, con gái tôi  L. S sinh ra ở Tây Đức, nó  là một cô gái tốt, học sinh viên giỏi từ thời trung học và đang học tại Đại học Basel, và Freiburg. Đầu tiên là kỹ thuật Nano sau đó là hóa học.
Tuy đang bận rộn nghiên cứu khoa học, cháu vẫn tìm việc làm thêm, để kiếm chút tiền còm, cháu muốn có mọi thứ. Bên nước chúng tôi gọi là tham sân si. Tham có học vấn danh hiệu, lại tham có tiền, tất nhiên sẽ  sinh ra nóng giận và ngu muội.