Thứ Sáu, 21 tháng 4, 2017

Chùm Thơ Tình Dài 70



Cô Tấm Đổi Đời



Đi biệt tích mấy năm cô Tấm

Bỗng hôm nay áo gấm về làng

Họ hàng hồ hởi tưng bừng

Tóc nâu giày đỏ ngỡ ngàng chiêm bao...




Làn da mịn đôi phao lúc lắc

Mông căng tròn từng bước đung đưa

Mấy chàng pháo cối từ xa

Xầm xì to nhỏ hậm hừ lão ông...



Trông quý phái làn hương thơm ngát

Chẳng như xưa chân đất bùn dơ

Lon ton gánh rạ trên bờ

Sần sùi mụn cóc hững hờ lá thu



Nay trở lại đổi da thắm thịt

Bướm ong theo da diết đắm say

Ngẩn ngơ cu mõ kéo cày

Uớc chi ta được đêm nay chăn mùng...



Nàng đã quyết cùng chàng trê cóc

Gái hồng nhan phận bạc truân chiên

Năm canh trằn trọc ưu phiền

Bao năm ở lẽ triền miên tủi hờn



Thuyền sóng vỗ đò xuân lỡ bến

Mấy đời chồng lận đận phấn son

Hết đường sinh nở cái con

Xin chàng cu mõ chớ buồn nghe hông



Bởi tại thiếp nghe lời chào gợi

Cuả công ty xoá đói giảm nghèo

Lấy chồng ngoại quốc một lèo

Đài Loan giàu có mái chèo buông xuôi...



Rồi từ đó nổi trôi đây đó

Chuyền tay nhau chúng nó bán buôn

Ngẫm thân tàn tạ mà buồn

Mõ càng thương vợ nỉ non giãi bầy



Kể từ đó vơi đầy chan chưá

Tấm Mõ càng gắn bó với nhau

Mầm non hoa lá  tươi màu

Thủy chung hạnh phúc mái đầu bạc phơ



22.4.2012 Lu Hà







Tiễn Người Qua Sông

chuyển thể thơ Hoà Đàm: Rượu Tân Hôn



Anh ơi! Em đã về đây

Bên khung cưả sổ ngóng mây đợi chờ

Ngập ngừng gió thoảng vi vu

Trái tim nức nở như mơ rượu hồng



Thuyền nan chở bạn qua sông

Canh khuya vắng vẻ giưã dòng nôn nao

Cây sào đưa đẩy xôn xao

Sóng tình rạo rực lao chao con đò



Bồng bềnh thuyền đã xa bờ

Nước dâng lênh láng mịt mờ hơi sương

Có nghe sóng vỗ trong lòng

Hồn trinh thảng thốt rượu nồng tân hôn



Thẫn thờ giọt lệ trào tuôn

Vầng dương thức dậy nguồn cơn nghẹn nghào

Đêm qua chan chưá dạt dào

Người tình gặp lại thuở nào uyên ương



Em về cay đắng bàng hoàng

Rồi đi vào cõi vô thường thiên thu

Tử sinh bao kiếp phù du

Bọt bèo trôi nổi bể dâu u hoài



Thuyền tình bể ái chơi vơi

Thương đau chi nưã gió đời hắt hiu

Trập trùng duyên khởi dập dìu

Đôi hàng dư lệ bóng chiều mây bay...



15.5.2012 Lu Hà







Hết Cả Ghen

cảm tác thơ Jackie Lương: Em Ghen Lắm



Người quân tử khi lòng tha thiết

Cảm giác nào da diết thế ư?

Mà sao em lại ư hừ

Lưạ lời để nói lại đuà rỡn chơi...



Em cậy có người đời say đắm

Coi tình anh ảm đạm thương đau

Ngán sao anh quyết rời xa

Lòng thành chai đá mấy muà tuyết rơi...



Em héo uá tả tơi hương sắc

Ngơ ngác nhìn rảo bước đi nhanh

Tình như chiếc lá lià cành

Đâu còn thắm thiết xuân xanh trăng tròn...



Em lả lướt linh hồn tiều tuỵ

Bước chân đi chẳng nói đôi lời

Thuyền anh lướt sóng ra khơi

Phong ba bão tố cõi đời hồi sinh



Thế là hết bên anh dền dứ

Sóng ba đào thương ả Hằng Nga

Năm châu bốn biển sơn hà

Thuyền quyên thục nữ mặn mà thướt tha



Đừng hằn học nhìn nhau ngơ ngác

Oán hận đời lạc bước bơ vơ

Trái tim loan nhịp xác xơ

Làm sao hiểu được con đò trầm luân...



Anh ghen lắm thuở còn chan chưá

Mà sao em chẳng hiểu cớ gì

Thói đời kèn cưạ thị phi

Trán cao vời vợi biển trời bao la...



Thế là hết tình xưa đã chết

Nay có người lại viết thơ ghen

Ngẫm mình sầu tủi bao phen

Đôi dòng cảm tác triền miên thơ tình.



13.4.2012 Lu Hà







An Nhàn Tịnh Độ

chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Cầu Xin



Đêm nghe tiếng nhạc ru thổn thức

Em giật mình nao nức tương tư

Nhớ ai biển cả sương mù

Dòng đời bơi ngược giang đầu xa xôi



Hồn nhỏ giọt biển khơi xa lắc

Lòng quặn đau lạc bước trần ai

Dấu tình vương nặng canh dài

Sắc không hương gió tuyền đài hư không!



Đời biển cả mưa giông gió bão

Bâng khuâng chi bồng đảo chiêm bao

Anh ơi lòng vẫn khát khao

Đêm đen chao đảo nghẹn ngào xót xa...



Gieo hệ lụy khổ đau cùng cực

Cuộc bể dâu từng khắc phôi pha

Vọng xa tiềm thức bạc màu

Chuông ngân rền rĩ mái đầu héo hon...



Quên sao hết nỗi oan trần thế

Áo nâu sồng kinh kệ thiền tu

Bọt bèo trôi nổi phù du

Hồn theo mây nước tâm tư tạnh lòng...



Tìm về cõi mênh mông lồng lộng

Lòng nhẹ tênh sầu mộng u minh

Chiều buông chuông thả âm thanh

An nhiên tự tại mây xanh gió trời...



Nay em đã thảnh thơi dứt nghiệp

Hết tơ vương nặng kiếp hồng nhan

Khoan dung nhẹ gót hương trần

Phật Đà tịnh độ an nhàn sáng soi!!!



8.5.2012 Lu Hà







Vườn Ổi Xanh

cảm tác thơ Tế Hanh: Vườn Xưa



Mảnh vườn cây ổi lá xanh

Mẹ già lúi húi nhà tranh lam chiều

Đôi ta công việc thì nhiều

Nay đây mai đó bao điều chờ mong



Trải qua tháng nắng ngày giông

Cách xa nhật nguyệt vợ chồng đôi nơi

Trùng dương bể thẳm xa khơi

Sao hôm em đợi chơi vơi biển chiều



Sao mai giải luạ nhiễu điều

Đoá sen vàng hạ sáo diều hương thu

Cánh hoa cúc đã uá màu

Nhãn lồng thưa thớt mái đầu muối tiêu



Ngày xuân cảnh vật tiêu diêu

Em nghe mẹ nói bao điều về anh

Rằng anh hái trái ổi xanh

Lòng em rạo rực vàng oanh hót chào



Lần sau một buổi chiêu nao

Anh về mẹ kể dạt dào giếng trong

Rằng em soi bóng nước gương

Tóc mây tha thướt má hồng men say



Nhìn lên cành ổi lá bay

Bướm ong đuà dỡn lệ cay sương mờ

Mẹ già mái tóc bạc phơ

Hai đầu công tác bao giờ gặp nhau?



Chú thích: Đúng ra tôi không nên dùng chữ công tác, nhưng nguyên tác là thơ tự do cuả Tế Hanh. Ông ta là một đảng viên cộng sản, còn tôi là chả đảng phái quái gì.

10.5.2012 Lu Hà







Cơn Mưa Canh Trường

chuyển thể thơ Thi Nguyên từ thư E Q : Chị Ơi...!



Đời em quá long đong lận đận

Tình bơ vơ khổ tận cam lai

Chị ơi! Lòng đã yêu ai

Gian truân nếm đủ mệt nhoài làm sao...?



Người ta đã xôn xao ong bướm

Sáng Trường Khanh tối mận đào mơ

Phụ em như bóng sương mờ

Thì thôi trông đợi mong chờ hoài chi...



Từ ngày ấy anh đi biền biệt

Khối tình si da diết với người

Hai năm vắng bặt nụ cười

Vườn xuân em héo hoa rơi uá tàn...



Nhiều khi nghĩ miên man tấm tức

Buông xuôi đi khỏi cực tấm thân

Tháng năm nhuốm bụi phong trần

Làm sao thoát được trăm phần khổ đau...



Em cứ tưởng thật thà trinh bạch

Trái tim em lại trạnh lòng thương

Mong manh bao nỗi nhớ mong

Hồn thơ giông bão cuồng phong thế này...



Ôi! Kỷ niệm đắm say một thuở

Để lòng em ảo não sầu tư

Càng thêm dầu dãi mái đầu

Hững hờ gió lạnh cơn mưa canh trường...



15.5.2012 Lu Hà





Đêm Cuối Cùng

cảm tác từ bức ảnh cụ cố cưới vợ



Cố ông râu tóc bạc phơ

Bên cô dâu trẻ bơ phờ ngẩn ngơ

Nàng mê gia sản kếch xù

Cụ say cánh bướm hồng hào xinh tươi



Nụ cười san sẻ đôi môi

Trâu già da cóc đồi mồi xa xôi...

Đêm nay hợp cẩn kim bôi

Phều phào cụ cố em ơi! nghẹn ngào



Cháu con hồi hộp đợi chờ

Thượng phong mã hí ưá trào hàng mi

Sẵn sàng đã có quan tài

Thợ kèn đám rước tuyền đài cố ơi!



Mắm tôm thịt chó chơi bời

Trối trăn một chuyến cuối đời đi xa

Vinh quang trên bụng đàn bà

Anh hùng liệt sĩ đại gia sang giàu



Trọn đời kách mệnh tham gia

Bảy mươi tuổi đảng bí thư chính quyền

Suốt đời tranh đấu bon chen

Buá liềm cờ đỏ đảng viên trung thành



Xôn xao ngạ quỷ Ba Đình

Vo ve ruồi nhặng hôi tanh từng bầy

Điếu văn đoàn thể quốc kỳ

Ngậm ngùi nuối tiếc cáo cầy tru lên



23.4.2012 Lu Hà







Bài Thơ Học Trò

cảm tác thơ Nguyên Hà: Chuyện Hôm Qua



Thế là hết bao điều thân ái

Đoá phượng hồng tê tái tả tơi

Sân trường hoa sắc máu tươi

Trái tim tôi vỡ tan rồi từ lâu...



Đường phố đó chuyện xưa quá khứ

Mới hôm qua mà đã xa xôi

Áo ai trắng dưới nắng trời

Lòng tôi xao xuyến bồi hồi ngẩn ngơ



Cánh phượng vĩ bơ phờ xao xác

Gót chân cuồng ngơ ngác bơ vơ

Vòng tay lơi lả mịt mờ

Phất phơ tà áo má đào năm nao



Ngày cứ hết đêm qua tháng lại

Cuộc đời tôi lầm lũi đi đâu

Phong trần dầu dãi nắng mưa

Trán nhăn tư lự bao la sơn hà...



Bao cô gái mặn mà tha thiết

Ngắm nhìn tôi da diết nôn nao

Mà sao tôi cứ hững hờ

Con thuyền vô định bến bờ nào đây...



Bao vương vấn đắng cay sầu tủi

Trái tim côi lủi thủi hoang vu

Từng đêm ảo não mịt mù

Sương rơi đầu ngõ gió luà phên tre...



Đời chinh chiến sơn khê vạn nẻo

Mà hồn tôi chèo néo đâu đây

Bài thơ thổn thức vơi đầy

Thuở còn đi học đắm say học trò..



30.4.2012 Lu Hà







Mối Tình Nga- Cuội

cảm tác thơ Nguyễn Minh Trí: Tình Sử Ánh Trăng



Chuyện kể Cuội ngồi buồn than khóc

Gốc cây đa xơ xác não nề

Hằng Nga vẫn mãi chưa về

Mênh mông hoang vắng tái tê não nùng



Vầng trăng khuyết lá vàng lả tả

Nhớ thương nàng đau đáu xót xa

Cây đa chàng cuội cô Nga

Trời đày đôi lưá hoang vu gió luà



Đau lòng Cuội hư hao sầu khổ

Tự ngàn xưa tình sử khắc son

Biết bao đêm hội trăng tròn

Cuội - Nga âu yếm nỉ non đêm rằm



Hồn thơ thẩn cung cầm ai oán

Tiếng ngân vang bốn biển trầm luân

Thề xưa Cuội chẳng phai tàn

Hằng Nga thổn thức lệ tràn trăng mơ



Càng tin tưởng khắc vào tâm trí

Vầng trăng non lớn mãi sẽ già

Nhân gian thương Cuội bạc đầu

Trải bao thế kỷ dãi dầu nắng mưa



Mặc nhân thế Cuội vờ không biết

Đám mây vàng bỡn cợt lấp che

Nghêu ngao Cuội hát Nga về

Tang bồng dâu bể vọng thê non chờ



Hằng Nga vẫn âu sầu cau mặt

Lỗi lầm xưa bi thiết than ôi!

Vắng Nga đời Cuội rã rời

Tháng năm tầm tã ngậm ngùi mưa rơi



Cuộc đời Cuội mồ côi từ nhỏ

Chẳng mẹ cha ở đợ nhà người

Chăn trâu cắt cỏ lẻ loi

Nga nghe sầu tủi lệ rơi đôi hàng



Kià binh tướng kiêu hùng từng lớp

Được lệnh trời giải giáp yêu tinh

Ngã Trư Bát Giới si tình

Mây đen sấm chớp tâm linh cách rời



Nhớ lời nguyện chung đôi Nga - Cuội

Chốn thiền môn vang vọng chuông ngân

Thế gian nô nức xa gần

Trung thu bánh ngọt bình an mọi nhà



Đời khổ nạn Phật Đà cứu thế

Tình Cuội- Nga nhân ái thiên thu

Thiên bồng nguyên súy đi tu

Bốn muà hoa trái thái hoà an vui



Đời trần ải chôn vùi mộng ảo

Cõi nhân gian cổ độ trăng soi

Diệt bầy ma quỷ lạc loài

Lạc Hồng giống ấy bao đời ngợi ca



Đấng tạo hoá thiên hà vũ trụ

Đức hoàng thiên hiển lộ bao dung

Năm châu bốn biển tương phùng

Mối tình Nga- Cuội chín phương nghẹn ngào.



12.5.2012 Lu Hà







Lòng Chị Bên Em

chuyển thể thơ Thi Nguyên: Trả Lời E Q Yêu Thương



Chị đã đọc từng câu trăn trở

Chắt ra từ sầu não yêu đương

Em ơi trái cấm bi thương

Đem dâng tất cả cho lòng khổ đau...



Đừng ngã qụy xót xa nuối tiếc

Hành hạ thân lạc bước chân chim

Lệ rơi từng giọt vào tim

Chị thương em gái đắm chìm trong mơ...



Bao ngày tháng đợi chờ mong nhớ

Hai năm dài sầu héo tình hờ

Tan đi như đám sương mờ

Hãy buông thả lỏng xa bờ thuyền trôi....



Dừng dan díu để rồi khổ hận

Thời gian là màu nhiệm phôi pha

Mở lòng mọi sự đi ra

Giãi bày tâm sự cho qua nỗi buồn...



Dòng lá thắm cạn nguồn ân ái

Giọt thương đau ngưng lệ trào tuôn

Biển tình sóng dịu đòi cơn

Nhủ lòng chị sẽ chia buồn cùng em...



Thì em hỡi chờ xem kết quả

Gieo nhân nào phải chịu nhãn tiền

Cung đàn đã đứt dây duyên

Tương tư sầu muộn ưu phiền làm chi...?



16.5.2012 Lu Hà






















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét